Đề xuất mới về giải quyết xung đột giữa tên miền với quyền sở hữu
trí tuệ ở Điều 130 dự thảo Luật sửa đổi Luật SHTT liệu có khả thi?
Email: vinh@bross.vn
Dự thảo Luật sửa đổi Luật SHTT chỉ bổ sung duy nhất yếu tố “với dụng ý xấu” vào điểm d khoản 1 điều 130 của Luật SHTT hiện hành nhằm xác định khi nào hành vi đăng ký, chiếm giữ quyền sử dụng hoặc sử dụng tên miền bị coi là hành vi cạnh tranh không lành mạnh bị xử lý theo quy định của pháp luật sở hữu tuệ[1]. Vấn đề tên miền (domain name) là một vấn đề gây tranh cãi trong một thời gian dài giữa Bộ KHCN và Bộ TTTT do có xung đột pháp luật giữa Luật SHTT và Luật CNTT[2].
Việc Dự thảo chỉ thêm cụm từ “có dụng ý xấu” vào điểm d khoản 1 điều 130 theo chúng tôi là chưa đề cập tới cách giải quyết vấn đề xung đột này một cách triệt để. Hiện nay, trên thế giới đang áp dụng 2 chính sách giải quyết tranh chấp tên miền, cụ thể là Chính sách giải quyết tên miền thống nhất, viết tắt là UDRP (Uniform Domain-Name Dispute Resolution Policy), và Bộ quy tắc giải quyết tranh chấp tên miền .EU, viết tắt là “ADR Rules” (.EU Alternative Dispute Resolution Rules). Để có thể hủy hoặc buộc chuyển nhượng thành công tên miền, nếu sử dụng UDRP thì bên khởi kiện phải luôn cùng lúc thỏa mãn cả 3 điều kiện: (a) tên miền đăng ký trùng hoặc tương tự gây nhầm lẫn với nhãn hiệu hàng hóa hoặc nhãn hiệu dịch vụ mà nguyên đơn có quyền sở hữu; và (b) chủ thể đăng ký tên miền không có quyền hoặc lợi ích hợp pháp nào liên quan đến tên miền đăng ký; và (c) tên miền đã được đăng ký và sử dụng với dụng ý xấu. Trong khi đó theo ADR thì để đảm bảo thắng kiện khi giải quyết tên miền .COM thì ADR chỉ yêu cầu nguyên đơn chứng minh 2 điều kiện (a) & (b) trong khi điều kiện (c) hoàn toàn không bắt buộc[3].
Cơ chế giải quyết tranh chấp tên miền mà VNNIC thiết kế cho điều 76 Luật CNTT là đi theo UDRP của WIPO và ICANN trong khi điểm d khoản 1 điều 130 không hàm chứa ngụ ý là đi theo cách tiếp cận nào: UDRP hay ADR. Chính điều này là nguyên nhân dẫn tới tranh cãi nêu trên và xung đột giữa 2 Luật SHTT và Luật CNTT.
Vì lẽ trên, Ban Soạn thảo có lẽ nên cân nhắc thêm các phương án sửa đổi triệt để điểm d khoản 1 điều 130, cụ thể chẳng hạn như có thể chọn (a) luật hóa 3 điều kiện của UDRP vào điểm d khoản 1 điều 130; hoặc (b) tìm cách ưu tiên chọn luật áp dụng, ví dụ có thể bổ sung vào khoản 2 điều 5 Luật SHTT:
“Trường hợp tên miền thuộc đối tượng của một vụ tranh chấp hoặc thuộc đối tượng của một vụ vi phạm hành chính được xác định là trùng hoặc tương tự với quyền sở hữu công nghiệp đang được bảo hộ ở Việt Nam thì các bên liên quan có quyền yêu cầu cơ quan có thẩm quyền áp dụng quy định của Luật này để giải quyết”.
Nếu Quý khách hàng có nhu cầu cụ thể cần được tư vấn, vui lòng liên hệ: vinh@bross.vn; điện thoại 0903 287 057, 84-4-3555 3466; Wechat: Vinhbross2603; Skype: vinh.bross.
Bross & Partners, một công ty luật sở hữu trí tuệ được thành lập năm 2008, được xếp hạng nhất (Tier 1) về sở hữu trí tuệ năm 2021 bởi Tạp chí nổi tiếng Legal 500 Asia Pacific. Bross & Partners cũng thường xuyên lọt vào bảng xếp xếp hạng các công ty luật sở hữu trí tuệ hàng đầu của Việt Nam được công bố bởi Managing Intellectual Property (MIP), World Trademark Review (WTR1000), Legal 500 Asia Pacific, AsiaLaw Profiles, Asia Leading Lawyers, Asia IP và Asian Legal Business (ALB). Sở hữu năng lực chuyên môn khác biệt, Bross & Partners có thể giúp khách hàng bảo vệ hoặc tự vệ một cách hiệu quả trong các tranh chấp sở hữu trí tuệ phức tạp ở Việt Nam và nước ngoài liên quan đến quyền tác giả, quyền liên quan, sáng chế, kiểu dáng công nghiệp, nhãn hiệu/thương hiệu và tên miền internet.